1. [A] Đôi khi mong [D] ước của tôi ở trên cuộc đời [A] này
Chẳng [F#m] như tôi mong, dù [E] cố gắng đến như [A] vậy
Cứ mãi ôm hoài bóng [E] hình, trách [C#m] cứ sao người vô tình
Chẳng [Bm] để ý tôi, người bấy lâu này vẫn [E] yêu em đấy thôi.
2. [A] Đôi khi anh [D] muốn cắt ngang những câu chuyện hàng [A] ngày
Để [F#m] cho em thấy anh [E] yêu em đến thế [A] nào
Nhưng ại sợ em [E] biết, lại [C#m] rời xa anh sống sao khi không có [Bm] em
Đành đứng sau em ngậm [E] ngùi quan [A] tâm
ĐK 1: Ở [A] sau lưng em luôn luôn có một [E] người đợi mong
Phía [F#m] sau lưng em anh luôn mong em được [C#m] hạnh phúc biết không?
Cứ [D] đi tiếp tục, [E] khi ngã gục lại [F#m] trở về với anh [D] đây
Vẫn [Bm] còn đôi tay của anh đây hàng [E] ngày trông ngóng em
Ở [A] sau lưng em, anh xin em chớ quay [E] lại làm chi
Cứ [F#m] vô tư đi, vui bên ai bỏ [C#m] mặc anh bước [A] đi
Chẳng [D] qua chỉ là [E] yêu lắm mà ngại [F#m] ngùng chẳng dám nói [D] ra
Đành [Bm] ở sau lưng [E] yêu em, mong em [A] hạnh phúc
* Và vẫn [D] như lúc đầu
[E] Vẫn luôn mãi tồn [F#m] tại ở phía sau.
Nhìn [A] cơn mưa ngâu, chỉ muốn hỏi ông [E] trời một câu
“Cớ [F#m] sao sinh ra, luôn cho [C#m] tôi là một kẻ đến sau”
Chỉ [D] một ước cầu: [E] “Mặc cho mái đầu ngày [F#m] sau dẫu có phai [D] màu”
Một [Bm] lần thôi em bên [E] tôi như người [A] yêu