Cây bàng [Dm] ơi, toả bóng tháng năm dài
Dưới vòm lá, tuổi [C] thơ dễ thương bao mơ [Dm] mộng đẹp
Rồi một sớm lớn [Gm] khôn nhặt chiếc [Dm] lá mà lòng nghĩ [C] suy
Ðể [Dm] sống có ý nghĩa [C] hơn dù mùa [Bb] đông buốt giá
Lá [C] rơi như giọt máu [Dm] đỏ [Gm] vẫn tin [C] rằng
Rồi xuân sẽ [F] tới mầm sống đâm [C] chồi đón nắng [Dm] vàng
ĐK: [F] Ai vui khi lá [C] bàng đỏ, [Bb] rớt xuống giữa mùa [C] đông?
Đỏ như [Dm] máu dẫu xa lìa [Bb] cành, nụ cười [C] luôn tươi sáng trên môi
[F] Ai vui khi lá [C] bàng đỏ, [Bb]r ớt xuống giữa mùa [C] đông?
Đỏ như [Dm] máu dẫu xa lìa [Bb] cành, nụ cười [C] luôn tươi sáng trên [Dm] môi
[Bb] Mênh mang câu [C] hát sâu trong giấc [Dm] ngủ
[Bb] Đi trong bóng [C] mát cây bàng năm [Dm] xưa
[Bb] Trong tim ta [C] vẫn khắc sâu một [Dm] thời
[Bb] Mênh mang khúc [C] hát cây bàng năm [Dm] xưa [Bb] hơ hơ [C] hớ
* [Dm] Cây bàng xưa không còn nguyên vóc dáng
Dẫu bão [C] dông đã thấm bao ngày [F] qua
Dù [Gm] cho thời gian phai tàn [C] bao ý thơ
Còn [A] mãi sức sống cây bàng [Dm] xưa
[Dm] Dẫu có lúc mặt trời không chiếu sáng
Vẫn vững [C] tin nắng ấm khi bình [F] minh
Ðể vần [Gm] thơ mãi vẫn đẹp [C] như giấc mơ
Để [A] sống mãi cây bàng [Dm] ơi