Anh [Em] thấy em buồn, nước [D] mắt rơi tuôn
Trần [C] gian có [D] đâu thiên [G] đường
Hạnh [Em] phúc bây giờ, đâu [D] biết chữ ngờ
Những mơ [Am] mộng chỉ dành cho ấu [B7] thơ.
Hoa [Em] nở để tàn, người gặp [D] để rẽ ngang
Tình [C] yêu đến [D] đi vội [G] vàng
Hãy [Em] khóc đi em, vơi [D] bớt ưu phiền
Thế gian [Am] này chẳng chi là mãi [B7] mãi.
ĐK:
Sẽ có cách em đừng [Em] lo, tất cả như tàn [C] tro
Một ngày rồi bay đi [Am] hết sẽ thấy tương lai
Thấy nắng mai tràn [B7] về, thấy trái tim tràn trề
Và tình yêu lại [Am] thắp cho tim em bao giấc [B7] mơ
Sẽ có cách em đừng [Em] lo, với trái tim tự [C] do
Đường nào rồi em cũng [Am] tới em chớ đắn đo
Dẫu phải bước đi một [B7] mình, dẫu cô đơn trong hành trình
Chỉ cần em còn [Am] mãi tin [B7] nơi chính [Em] mình.