1. Thà [Dm] rằng người chết [F] đi
Để cho [Bb] ta thiên thu [A7] sầu
Để cho [Bb] ta còn đớn [Gm] đau mãi về [A7] sau
Thà [F] rằng người chết [Am] đi
Chôn kín [Dm] trong huyệt [C] sâu
Mộ bia [Gm] xanh khắc [Bb] ghi mối tình [A7] đau.
2. Thà [Dm] rằng người chết [F] đi
Chiếc khăn [Bb] tang để cho [A7] người
Vết xiêm [Bb] y dành lấy [Gm] hơi hỡi người [A7] ơi
Thà [F] rằng người chết [Am] đi
Nhưng ấm [Dm] hương tình [C] đời
Để cơn [Gm] mê có [A7] ta tìm đến [Dm] người.
ĐK:
Người [F] ơi sao người còn [Bb] đó
Và [Dm] ta cớ sao còn [Gm] đây
Tình [Bb] đó đã không còn trong tay [A7] này
Từ [Dm] đây cho người cười [F] vui
Từ [Gm] đây cho ta lẻ [Dm] loi
Từ [Bb] đây trái tim vô [Gm] tình người [A7] ơi.
3. Thà [Dm] rằng không thấy [F] nhau
Giữ cho [Bb] lâu phút ban [A7] đầu
Bước chân [Bb] đi vào kiếp [Gm] sau để tìm [A7] nhau
Thà [F] rằng không thấy [Am] nhau
Ngày [Dm] tháng trong nguyện [C] cầu
Tình yêu [Gm] ơi kiếp [A7] này đành cúi [Dm] đầu.