1. Chớ nghĩ rằng anh lỗi hẹn không [Dm] về
Đêm vắng canh dài thao thức em [Gm] nghe
Kiếp lính làm sao giữ trọn câu [Dm] thề
Đừng [Bb] cho nước mắt phân [C] ly
Dù rằng mình thương mình [A7] nhớ.
2. Nếu đã vì yêu chớ gợi cung [Dm] sầu
Em biết lâu rồi thân lính gian [Gm] lao
Chiến đấu đường xa núi tận giang [Dm] đầu
Mặc [Bb] cho duyên số mai [A7] sau
Đừng nhắc kỷ niệm hôm [Dm] nào.
ĐK:
Yêu [F] thương em giữ không [C] phai
Lời [Dm] thề câu hứa còn [F] đây
Kỷ [Bb] niệm hai năm còn [Dm] đấy
Lẽ [C] đâu em lại quên [F] lời. [A7]
Hờn [Dm] em anh [F] chỉ trách thế [C] thôi
Nhưng em [Gm] ơi anh biết [A7] rồi
Cuộc đời lính chiến vậy [Dm] thôi.
3. Nếu biết rằng yêu sẽ khổ hai [Dm] người
Anh nhớ em chờ duyên cách ngăn [Gm] đôi
Nếu biết còn chinh chiến người xa [Dm] người
Ngày [Bb] xưa không nói thương [A7] ai
Chỉ có anh buồn thế [Dm] thôi.