1. Nhà nàng ở gốc cây mai [Em] trắng
Trên xóm mai [E7] vàng dưới đế [Am] kinh
Có một buổi [D] chiều qua nơi [B7] ấy
Tôi về dệt mãi mộng ba [Em] sinh
Tôi rót hồn tôi xuống mắt [Em] nàng
Hồn tôi là [D7] cả một lời [G] van
Tôi van nàng [Am] đấy van nàng [D7] đấy
Ai đã yêu [B7] đương chẳng vội [Em] vàng
ĐK; Nàng có bao giờ thương nhớ [Em] tôi không
Tình tôi tự tuyết giá mùa [Am] đông
Mùa xuân mai nở tôi qua [D] cửa
[B7] Nàng đứng nhìn hoa rất lạnh [Em] lùng
2. Một chiều lặng lẽ tôi dạo [Em] phố
Qua xóm mai [E7] vàng dưới đế [Am] kinh
Ngỡ ngàng tiếng [D] nàng ru đâu [B7] đó
Tiếng ru à ơi buồn mông [Em] mênh
Cho đến một hôm giữa phố [Em] đông
Chợt trông kìa [D7] có phải nàng [G] không
Ôm mai trìu [Am] mến như hình [D7] bóng
Không lẽ hoa [B7] mai đã lấy [Em] chồng