1. Anh đã đi [Gm] mãi mang theo tiếng [C] cười
Anh đã quên [F] bóng em nơi cuối [Bb] trời
Nhìn mưa [Gm] rơi tình yêu [Bb] đã xa xôi mù [A7] khơi.
2. Em bước đi [Gm] mãi trên con phố [C] dài
Nghe tiếng chim [F] hót cô đơn cuối [Bb] trời
Tình chưa [Gm] nguôi mà sao ta [Bb] đã mất nhau người [A7] ơi.
ĐK:
[Dm] Bờ bến lạ, [Bb] bờ bến lạ
Người yêu đã [C] sang bên kia đại [Dm] dương
[Dm] Bờ bến lạ, bờ [Gm] bến lạ
Để anh bước [Bb] đi quên hết yêu [A7] thương.
Trong đêm [Gm] tối không còn tiếng [C] cười
Đôi chân [F] mỏi không còn lối [Bb] về
Nhìn mưa [Gm] bay giọt sầu [C] rơi
Rơi trong tiếc [A7] nuối.
[Dm] Bờ bến lạ, bờ [Bb] bến lạ
Để con sóng [C] xưa quên đi đại [Dm] dương
[Dm] Đường phố lạ, đường [Gm] phố lạ
Để anh bước [Bb] chân qua những yêu [A7] thương.
Như sương [Gm] khói tan vào cuối [C] trời
Quanh ta [F] đã không còn tiếng [Bb] cười
Từng đêm [Gm] mưa rơi từ khi anh [A7] bước chân về bên [Dm] người.