1. [Em] Đã có lúc em mong tim [Bm] mình bé lại
Để nỗi [C] nhớ anh không [D] thể nào thêm [G] nữa
[Em] Đã có lúc em mong ngừng [Bm] thời gian trôi
Để những [C] dấu yêu sẽ [D] không phai [Em] mờ.
[C] Nếu không hát lên [D] nặng lòng da diết
[Bm] Nếu không nói ra làm [Em] sao biết
[C] Em thương anh [D] nhớ anh
Em sẽ [Bm] nói anh nghe những điều chưa [Em] bao giờ.
ĐK:
Bình minh khuất [Em] lấp sau màn đêm, [Bm] như nỗi lòng em
Chất [C] chứa lâu nay anh [D] không hề hay [G] biết
Hoàng hôn tắt [Em] nắng hay vì anh [Bm] không hiểu được em
Dập [C] tan bao yêu [D] dấu lụi [Em] tàn.
2. [Em] Cất tiếng hát nghe sao lòng [Bm] nhẹ cơn sầu
Dẫu có [C] chút vương, chút [D] ân tình chôn [G] giấu
[Em] Đếm những nhớ thương thầm [Bm] lặng trên tay
Nghe sao [C] buốt thêm, [D] ướt đôi vai [Em] gầy.
* Vì anh câm [Em] nín chôn sâu yêu thương anh trao [Bm] đến em,
Lặng [C] nhìn em lướt [D] qua bên [G] đời.
Một mai ai [Em] biết cơn mê đưa em vào vòng tay [Bm] mới.
Anh sẽ [C] chờ phía [D] sau giấc mơ của [Em] em
Anh sẽ [C] chờ để [D] nói những điều chưa bao [Em] giờ