1. Tôi đừng khóc nữa tôi buồn lắm [Em] em
Vì dòng nước [Bm] mắt khơi sầu khổ [Em] thêm
Tôi biết em sống âm [Am] thầm gọi [D] tên tôi giữa ưu [G] phiền
Thức chờ trắng đêm từng [B7] đêm.
2. Cây còn có lá em còn có [Em] tôi
Đừng gọi kiếp [B7] sống qua chiều nắng [Em] phai
Tôi biết khi đã đi [Am] rồi dù [D] cho em khóc hay [G] cười
Cũng [B7] đành cách nhau vì [Em] đời
ĐK:
Nhiều đêm tôi nghĩ xa [Em] xôi em ơi nếu có cuộc [G] đời
Tình [E7] không xót sầu vời [Am] vợi đôi [C] mình đẹp nghĩa tương [G] lai [B7]
Đừng nhìn đắm [D] đuối khi [B7] mình hai đứa hai [Em] nơi
Cho [Am] người bước đi không [B7] ngại người về không đắng [Em] cay.
3. Trăng trời cũng có khi đầy lúc [Em] vơi
Tình người cũng [B7] có khi buồn lúc [Em] vui
Em hãy tin đến một [Am] ngày bình [D] yên trên nước non [G] này
Cánh [B7] nhạn đón xuân họp [Em] bầy.