Có biết đâu [Am] đó còn người quan tâm đến [G] anh
Có biết ai [Em] đó vẫn thường nghĩ về [Am] anh
Nhiều khi nước [F] mắt rơi không ngừng [G] được
Ước chi [F] mình vẫn [G] đang nằm [Am] mơ
Có những nỗi [Am] nhớ chẳng thể sẻ chia với [G] ai
Có những ký [Em] ức đã mong sẽ đừng [Am] phai
Dù ngày xưa [F] ấy chẳng thể trở [G] lại
Những ngọt [F] ngào cũng [G] tan mất [Am] rồi
ĐK:
Hạnh phúc nhỏ [Am] bé và chật chội ai cũng [Em] cố để giằng co
Cuối [F] cùng chẳng [G] ai giữ được [C] gì
Phải chi khi [Am] ấy em dừng lại cố gắng [Em] để hiểu được anh
Chúng [F] mình sẽ [Em] không phải rời [Am] xa.
Cuộc sống quá [Am] ngắn để giận hờn quá rộng [Em] để tìm được nhau
Quá [F] nhiều nỗi [G] đau và hối [C] tiếc
Và em đã [Am] biết rằng lòng mình chẳng thiết [Em] tha thêm điều chi
Chỉ [F] cần có [Em] anh mà [Am] thôi.