1. [Em] Làm sao ta [Em] có bình [B7] an trên [Em] đời.
Cùng nhau ta [Em] hãy tìm [B7] đứng ở [Em] cuối.
Sẽ [Em] không cự cãi và tranh [B7] giành.
Sẽ [C] không phiền não và đau [Am] khổ.
Chỉ [B7] tình yêu với [B7] đời.
2. [Em] Cỏ cây hoa [Em] lá cũng [B7] biết vui [Em] buồn.
Tình yêu nuôi [Em] nấng giọt [B7] nước ngời [Em] sang [Gm].
Tiếng [Em] yêu nguồn gốc của muôn [Em] loài.
Tiếng [C] yêu hàn gắn mọi nứt [Am] rạn.
Là [B7] nền của sinh [Em] linh.
Chorus :
Năng lượng mặt [G] trời tỏa [Am] sáng cho [Em] ta.
Năng lượng của [Am] ta ngời [D7] sáng cho [G] đời
Thân phận của [Em] người hòa [Am] với thiên [Em] nhiên [G].
Thân phận của [G] ta là [B7] một nụ [Em] hoa.
3. Hãy làm nụ [Em] hoa đẹp đẽ cho [B7] đời.
Hãy làm lời [D7] ru ủi an cho [G] người.
Hãy làm nụ [F] hôn chào [Am6] nhau lần [D] cuối [B7].
Tiễn người về [Am] trời hẹn [B7] sẽ gặp [Em] lại.