1. [C] Xin lỗi những nỗi đau [Bm7] xin lỗi những tổn thương
[Am7] Em lại, nhớ [D7] anh nữa [G] rồi
[C] Xin lỗi những thói quen [Bm7] xin lỗi những mơ mộng
Em [Am7] lại, bỗng [D7] nhiên yếu [G] lòng.
Tại sao [C] em cứ thế, tại sao vẫn [G] giống mọi ngày
Lại dặn [Am7] lòng, nhớ [D7] anh, nốt hôm [G] nay
Rồi em [C] sẽ bước tiếp, sẽ thôi không [Bm7] khóc mỗi [Em7] đêm
[Am7] Nhưng lại một lần nữa em thua [D7] cuộc.
ĐK:
Em đã từng yêu [C] anh đến thế, đã từng thôi
Từng xem anh là [Bm7] cả thế giới, giờ [E7] hết rồi
Nhìn anh bên cạnh [Am7] ai đó khác tim [D7] em vỡ nát
Tựa rơi trong vực [G] sâu mênh mang. [G7]
Em đã từng cố [C] gắng đến thế, đã từng thôi
Tình yêu tựa như [Bm7] áng mây trời, chờ gió đến [E7] cuốn trôi
Chỉ mong không còn [Am7] thao thức nữa, không [D7] nhung nhớ nữa
Lòng em sẽ thành [G] thơi như xưa.
2. Hạt mưa [C] rơi tí tách làm tim phút [Bm7] chốc mong manh
Lại tự [Am7] mình, khẽ [D7] thôi, [G] nhắc tên anh
Làm sao [C] vơi nỗi nhớ ? Làm sao vơi [Bm7] bớt mong [Em] chờ?
[Am7] Cứ lặp lại như thế đến bao [D7] giờ?
ĐK:
Em đã từng yêu [C] anh đến thế, đã từng thôi
Từng xem anh là [Bm7] cả thế giới, giờ [E7] hết rồi
Nhìn anh bên cạnh [Am7] ai đó khác tim [D7] em vỡ nát
Tựa rơi trong vực [G] sâu mênh mang. [G7]
Em đã từng cố [C] gắng đến thế, đã từng thôi
Tình yêu tựa như [Bm7] áng mây trời, chờ gió đến [E7] cuốn trôi
Chỉ mong không còn [Am7] thao thức nữa, không [D7] nhung nhớ nữa
Lòng em sẽ thành [G] thơi như xưa.