1. Đã yêu [Am] rồi sao đành phải chia [Dm] xa
Mối duyên [E7] xưa chỉ còn là kí [F] ức
Ai vội [Dm] trao cứ ngỡ tình chân [G] thật
Người nỡ [E7] phụ tim chồng chất nỗi [Am] đau
2. Đã yêu [Am] rồi sao đành phải mất [Dm] nhau
Nghe tâm [E7] tư dâng trào bao nhung [F] nhớ
Người yêu [F] hỡi thôi mình đã dang [C] dở
Xin một [E7] lần được nức nở gọi [Am] tên
ĐK: Rồi một [Am] ngày người cũng sẽ mãi [Dm] quên
Có còn [E7] chăng một niềm đau dĩ [Am] vãng
Đã phai [F] phôi câu thề ước đá [C] vàng
Chỉ mình [E7] em riêng mang nổi sầu [Am] này
3. Đã yêu [Am] rồi sao nỡ vội buông [Dm] tay
Là từ [C] đây chúng mình cách biệt mãi [Am] mãi
Biết ngày [E7] sau ta có còn gặp [Dm] lại
Trên đường [E7] trần hai lối rẽ không [Am] nhau