1. Buổi chiều mưa [C] bay, từng hạt chen [G] chân
Rủ say đường [C] vắng
Một mình bơ [F] vơ, [Dm] giá băng tâm [C] hồn
[Am] Nhớ thương đầy [Bb] vơi. [G7]
2. Một chiều mưa [C] xưa, ngồi kề vai [G] nhau
Đắp xây mộng [C] ước
Giờ này đôi [F] nơi, [Dm] cách xa vời [Am] vợi
[G7] Nhớ thương không [C] rời.
ĐK:
Giăng kín lối [C] mòn, mưa thấm ngang [F] vai
Soi dấu chân [Dm] gầy, [G] tình xưa còn [C] đấy
[G] Mưa trút lên [C] đầy, [Am] cho thấm môi [Dm] say
Chôn dấu tháng [G7] ngày, tình sao vội [C] bay.
3. Lặng nhìn mưa [C] rơi, lòng buồn chơi [G] vơi
Đường xưa chiều [C] vắng
Từng hạt miên [F] man, [Dm] réo như dâng [Am] sầu
[G7] Bóng xưa phai [C] màu.
4. Chiều nay cô [C] đơn, một mình lang [G] thang
Bước chân lạnh [C] giá
Từng giọt mưa [F] rơi, [Dm] thấm đôi vai [Am] gầy
[G7] Ướt hoen bờ [C] mi.