1. Nhìn lục bình trên [Dm] sông cuốn trôi nước chảy xuôi [F] dòng
Nay bóng đò về [G] đâu để cho bến vắng đợi [Dm] mong
Chiều nhìn hoàng hôn [C] xuống, mây tím [Am] trôi ánh trăng u [F] buồn
Anh đã đi theo [C] người, em nơi [Am] này cánh cò mồ [Dm] côi.
2. Ngày nào còn chung [Dm] đôi, ngỡ đâu thắm mãi duyên [F] tình
Ai có nào ngờ [G] đâu, tình ta giông tố bể [Dm] dâu
Lời thề tình đậm [C] sâu anh đã [Am] quên gãy đôi nhịp [F] cầu
Tan vỡ duyên ban [C] đầu, còn lại [Am] đây tiếng tơ vương [Dm] sầu.
ĐK:
Buồn lắm người [G] ơi, chim sáo sang sông cách biệt phương [Dm] trời
Đành lòng nào quên [C] hết, những yêu thương thiết tha bên [F] đời
Ai hứa câu chung [Am] tình, sao giờ bên [C] ai để em một [Dm] mình.
Tình đã mờ [G] phai, theo gió mây bay chẳng hẹn quay [Dm] về
Đành vùi niềm thương [C] nhớ, tháng năm trôi sẽ thôi mong [F] chờ
Nơi chốn xa phương [C] nào, mong người thương [Am] ai giữ trọn tình [Dm] chung.
Lý tòng quân:
Đêm [Dm] buồn, bên hiên [Am] nhà hiu quạnh [C]
Ánh trăng [Am] thanh, nhưng vắng [C] anh đây rồi [F]
Còn [Dm] nhớ năm [F] nào, dưới trăng [Bb] vàng hẹn ước [Dm]
Giờ [Bb] đã xa [F] nhau, duyên lứa [Dm] đôi không trọn [Bb]
Nay ân [Am] tình phai [Dm] phôi
Nên em [Am] đành quên [Dm] thôi.