1. Qua hết cơn mê [Am] dài trở về tay không
Công danh phù [Dm] hư thân cát bụi xoay [Am] vần
Ngựa hoang cuốn [C] vó đường trần mãi [D] mê
Nay chỉ [C] còn vết thương [G] mòn thấu vô [Bb] thường
Vàng son từng [Bdim] qua điêu tàng phôi [E7] pha.
2. Đâu bước chân giang [Am] hồ đá mòn quê hương
Cây đa còn [Dm] thương vương lá phủ sân [Am] trường
Mẹ đã khuất [C] núi lời ru héo [D] khô
Tan nát [C] lòng mắt lưng [G] tròng trước khu [Bb] mộ
Chỉ là phù [E7] vân lầm lạc tuổi [Am] xuân.
ĐK:
Bao năm ta [Am] đi dọc ngang tứ hải
Hơn thua sân [E7] si đau đớn xuân [Am] thì
Phù du mấy [E7] khi hợp tan có chi.
Bao năm hư [Am] vô thiêu thân dâu bể
Trơ thân cây [E7] khô đau đớn nhân [Am] tình
Tan giấc phù [Dm] hoa [E7] lạc loài thân [Am] ta.
3. Em đón ta quay [Am] về giã từ cơn mê
Em trao nụ [Dm] hoa tan đá sỏi phong [Am] trần
Lời kinh sám [C] hối tạ đời ơn [D] em
Mơ trăng [C] lành có đôi [G] mình bến chung [Bb] tình
Thần tiên là [E7] em ngọc ngà là [Am] em.