1. [G] Một tình yêu chúng ta chẳng thể dừng, [Cm] cũng chẳng thể [G] đến
[Em] Như người thương cũng [G] như người lạ, [Am] cứ lúc gần lúc [D] xa
Vì [G] em đã [B7] trao anh [Em] hết trái tim [C] này
Vậy mà đến [Am] người lại đối với [D] em mập [G] mờ.
2. [G] Dù em biết thế nhưng vẫn dại khờ [Cm] tin vào tình yêu [G] ấy
[Em] Hai giờ sáng vẫn [Bm] thức để đợi chờ [C] chỉ một dòng nhắn [Cm] tin
Từ [G] anh, [B7] anh, người tìm [Em] đến em khi cô [C] đơn
Rồi lúc thấy [Am] vui lại đối với [D] em mập [G] mờ.
[Em] Thế nhưng em vẫn [G] nói em không [C] sao mà [Cm]
ĐK:
Là người yêu chẳng [G] phải, là bạn cũng [D] sai
Thế nên cả [C] hai bên nhau chẳng [D] biết mất nhau lúc [C] nào
Mập mờ như vết [Bm] thương, ngọt ngào nhưng bất [Am] thường
Đau mà sao vẫn cứ [F] mang
Người yêu chẳng [G] thể, bạn cũng chẳng [D] thế
Ngỡ như là [C] đang bên nhau nhưng [D] đã mất nhau lúc [C] nào
Giờ mình nên tiếp [Bm] tục hay thôi, phải chọn [Am] rồi
Sao anh cứ thế chẳng chịu trả [D] lời.
3. [G] Kim đồng hồ vẫn cứ trôi, những dòng tin nhắn chưa [Cm] thôi
Tim anh dường như hẫng một [G] giây khi biết đã yêu em rồi
[Em] Nhưng mà đâu cứ phải [Bm] yêu là, là có thể thật [Am] thà
Trao đi tất cả những cảm [C] xúc mà chẳng cần nghĩ đến ngày [G] sau này
Lỡ không được [B7] như vậy, thì lúc em cần [Em] anh liệu anh có [C] thể
Chỉ là [Am] giờ thế giới trong anh
Còn [Bm] nhiều mây xám vây quanh
Làm [Am] sao có thể xứng với [D] em.
ĐK:
Là người yêu chẳng [G] phải, là bạn cũng [D] sai
Thế nên cả [C] hai bên nhau chẳng [D] biết mất nhau lúc [C] nào
Mập mờ như vết [Bm] thương, ngọt ngào nhưng bất [Am] thường
Đau mà sao vẫn cứ [F] mang
Người yêu chẳng [G] thể, bạn cũng chẳng [D] thế
Ngỡ như là [C] đang bên nhau nhưng [D] đã mất nhau lúc [C] nào
Giờ mình nên tiếp [Bm] tục hay thôi, phải chọn [Am] rồi
Sao anh cứ [D] mãi không trả lời [G] em.
* Hãy để em [Am] chính là người [D] nói ra câu trả [G] lời.