Về [C] đâu mới gọi là về.
Về [Dm] đâu mới gọi là [G] về.
Về [C] đâu về đâu về đâu…..
Ngày [C] xưa khi nói đi [G] về.
Nghĩa là về [F] ở cận [G] kề mẹ [C] cha.
Dã [Dm] ngoại các tỉnh thành [C] xa.
Về lại có [F] nghĩa phố [G] ta vừa [C] vào.
Ngao du thế giới phương [G] nào.
Trở về là [F] đã bước [G] vào Việt [C] Nam.
Từ [Dm] ngày đất khách cưu [C] mang.
Đi đâu cũng [F] phải về [G] sang xứ [C] người.
Về [C] đâu mới gọi là về.
Về [Dm] đâu mới gọi là [G] về.
Về [C] đâu về đâu về đâu…..
Mình ngồi thầm nghĩ rồi [G] cười.
Vui vui tủi [F] tủi kiếp [G] người hai [C] quê.
Bên [Dm] này Tết lạnh tái [C] tê.
Nhớ mùi bánh [F] mứt bên [G] quê thuở [C] nào.
Tha hương mới hiểu thế [G] nào.
Miệng cười mà [F] đáy mắt [G] trào lệ [C] dâng.
Trong [Dm] lòng cứ nghĩ bâng [C] khuâng.
Vì sao Tết [F] đến, gọi [G] “Xuân đã [C] về”?