[Em] [C] (4x)
Rồi ngày [Em] kia, nơi đồng [G] hoang, hiu [D] hiu vạt cỏ úa
[C] Gió ru tai trên đồi hoàng hôn tối [B7] nửa.
Rồi ngày [Em] kia, ta ngồi [G] chơi, xem [D] nhân gian đắm [G] đuối
Sẽ có cánh đồng lãng [D] quên sau bao ngày [Em] mùa
Còn giờ hãy [Em] lấy đi đây này những vô ưu,
và [D] lấy đi đây mạch nước thanh lưu,
và [C] lấy luôn đi này biết [D] bao câu ca còn [G] mới [B7]
Còn giờ hãy [Em] lấy đi đây lời ý thơm tho
và [D] lấy đi đây mộng ước tươi ngon
và [C] lấy luôn đi này khát [B7] khao vẫn chưa kịp [Em] nguội!
Và [Em] đây thanh xuân ta và [G] đây bao nhiêu nguyên sơ dành trọn cho người
Và [Em] đây lồng ngực còn trái [Am] tim nóng hổi ta [D] dâng hết cho [B7] đời
Hồn [Em] ta là một vườn tình xanh [G] tươi lao xao miên man vang bao khúc ca
Ta sẽ [C] mang phơi lên đây dành [D] trao ai đang chu du ghé [Em] qua.
——-> [Em] [C] (8x)
Mình khép [Em] nép tận đằng [G] xa, nơi [D] kia ngàn hoa lá
Chẳng buồn [C] chi, dù cho thế [D] gian đã quên lời [G] mời. [B7]
Một vì [Em] sao khuya lẽ [G] loi, chập [D] chờn trong bóng [G] tối
Sẽ thiếp đi rồi thế [D] gian đón ánh mặt [Em] trời.
Còn giờ hãy [Em] lấy đi đây này những vô ưu
và [D] lấy đi đây mạch nước thanh lưu
và [C] lấy luôn đi này biết [D] bao câu ca còn [G] mới [B7]
Còn giờ hãy [Em] lấy đi đây lời ý thơm tho
và [D] lấy đi đây mộng ước tươi ngon
và [C] lấy luôn đi này khát [B7] khao vẫn chưa kịp [Em] nguội.
Và [Em] đây thanh xuân ta và [G] đây bao nhiêu nguyên sơ dành trọn cho người
Và [Em] đây lồng ngực còn trái [Am] tim nóng hổi ta [D] dâng hết cho [B7] đời
Hồn [Em] ta là một vườn tình xanh [G] tươi lao xao miên man vang bao khúc ca
Ta sẽ [C] mang phơi lên đây dành [D] trao ai đang chu du ghé [Em] qua.
————-
Còn ngày đêm [Em] đó huyết mạch [G] này, còn căng [Em] gió cánh buồm [D] gầy.
Hoàng hôn [C] vẫn còn vạt [D] nắng này đây [B7] ta dâng [B] hết……..cho [G] người.
Hồn [C] ta phơi lên đây và [D] dâng trao cho tất [Em] cả.