Giảm (b)
[Em]
Tăng (#)
Đêm [Em] nay sương xuống lạnh,
[A] đong đầy nỗi quạnh [Em] hiu,
một [D] mình trong cô [Am] liêu,
[B7] người ơi nào có hay.
Đêm [Em] nay thao thức buồn,
[A] trông về phía trời [Em] xa,
nhạc [D] lòng dâng nên [Am] thơ,
[B7] nhớ nhung gửi lời [Em] ca.
ĐK : [Em] Lời tình bay theo [D] gió,
đến [G] em chốn đô thành,
[Em] nơi đèn màu xa [A] hoa,
người [B7] ơi xin hãy [A] nhớ,
có [B7] anh đang đêm [D] ngày,
chờ [B7] em về bên [Em] anh .
Em [Em] xa anh nhớ nhiều,
[A] mong đợi đến từng [Em] giây,
người [Am] ơi mau trở [D] về,
[B7] cho tình thắm men [Em] say.