1. Một ngày [G] xưa thật là xưa. Giê-xu giáng sinh trong [D] đêm mơ.
Tại chuồng [Am] chiên làm trẻ thơ, nằm trong [D] máng rơm nghèo đơn [G] sơ.
Rộn ràng [C] tiếng thiên thần [G] vang, đem bình [D] an cho thế [G] gian
Rộn ràng [C] tiếng thiên thần [G] vang. Con Trời [D] giáng sinh nơi [G] trần.
2. Bầu trời [G] khuya thật dịu êm, ngàn muôn ánh sao chiếu [D] trong đêm.
Cạnh bầy [Am] chiên Ngài ngủ yên, nhạc xa [D] vắng ngân dài trong [G] đêm.
Ngoài trời [C] có muôn vì [G] sao, ngân điệu [D] ru êm biết [G] bao.
Ngoài trời [C] có muôn vì [G] sao, ngân điệu [D] hát ru ngọt [G] ngào.
3. Loài người [G] như một đàn chiên, lạc xa khắp nơi dưới [D] bóng đêm.
Đời đau [Am] thương buồn triền miên. Ngài thương [D] xót nhân loại vô [G] biên.
Từ trời [C] xuống thăm trần [G] gian, đem tình [D] yêu cho thế [G] nhân.
Từ trời [C] xuống ban bình [G] an, cho người [D] khắp nơi xa [G] gần