Mưa đang rơi vì [Dm] ai, duyên đã [Am] phai
Tiếc mối lương [Bb] tình, chẳng thể [C] bên cạnh nhau [F] nữa
Hoa bên thềm [Dm] rơi, ôi xót [Am] xa
Nghiêng gót theo [Gm] người, gượng cười chúc [Am] em được [Dm] vui.
Là vì anh [Dm] chẳng thương em hay là vì [Am] số anh nghèo
Mà thuyền sang [Bb] sông để lại nơi [C] đây nhiều thương [F] nhớ
Nhìn nhành hoa [Dm] đang phai nhanh nơi phương xa liệu [Am] ấm êm nhiều
Hay là đớn đau [Bb] rồi lòng buồn khóc [C] trong quạnh [Dm] hiu.
ĐK:
Vậy là em theo người [Dm] ta rồi, mộng vàng gấm hoa từ [Am] đây bên người
Hẹn thề nhau [Bb] chi để cho chúng [C] ta chia [F] lìa
Nhìn đò sang [Dm] sông vội vàng, kiệu hồng rước [Am] em sang ngang
Ngọc ngà xa [Bb] hoa người trao khiến [C] em phũ [Dm] phàng.
Lương duyên vì ai đành [Dm] tâm phụ mình, từ đây phải [Am] quên bóng hình
Ngàn vạn cơn [Bb] đau dường như xé [C] tan cõi [F] lòng
Hồng đẹp đến [Dm] mấy chẳng tàn, tình đẹp đến [Am] mấy chẳng tan
Đau đớn riêng [Bb] mình, đắng [C] cay bẽ [Dm] bàng.