1. Người mà anh [C] thương hẹn [D] anh ở cuối đoạn [Em] đường
Tưởng là yêu [Am] nhau, ai ngờ [D] đâu giờ phải xa [G] nhau
Điều gì làm [C] em ngay đổi [D] thay không giống [Bm] như xưa đã [Em] từng
Câu nói yêu [Am] anh nói thương [Bm] anh nay còn [Em] đâu.
2. Giờ này em [C] sao, hỏi [D] thăm em sống thế [Em] nào
Thật sự trong [Am] anh, vẫn còn [D] yêu anh còn thương [G] lắm
Từ ngày buông [C] ra sao tự [D] nhiên em trở [Bm] nên xa [Em] lạ
Em bước ngang [Am] qua anh nén [Bm] đau rồi gục [Em] ngã.
ĐK:
Em có thương anh thật [C] không, nói [D] đi sao lại [Em] cứ lặng thầm
Em thương ai [Am] rồi, đâu [D] phải anh đúng [G] không
Trái tim em đã [C] có một [D] ai, chẳng quan [Em] trọng chuyện đúng sai
Không oán, không [Bm] hờn đớn đau anh nhận phần [Em] hơn.
Ngẫm bao năm một [C] câu, đậm [D] sâu để đổi [Em] lấy được gì
Cố ngăn ý [Am] trời, nhưng [D] duyên định phải rẽ [G] đôi
Chuyến xe nay đã [C] có người [D] mới, anh dừng [Em] lại em bước vội
Vun đắp một [Am] đời, đau [Bm] thương chỉ mình anh [Em] thôi.