1. Ta gửi [G] hương theo làn gió
Ta gửi [G7] mây bao hồn [C] nhiên
Cuộc [Am] tình ta đã [D] chớm
Trên dòng [D7] sông ưu [G] phiền.
Gió [G7] đưa hương về [C] đâu
Tình theo [Am] mây tìm [Em] đến không gian [Bm] sầu
[Am] Sầu cho đời mòn [Em] mỏi
Tình cho [D7] ta giọt đắng trên [G] môi.
ĐK:
[G] Hương tình đời muôn [Em] thuở
Như [Am] gió thoảng mây [D] bay
Anh [Am] ơi tình là [Em] mộng
Cho [D] men đời thêm [D7] cay.
[G] Hương tình đời muôn [Em] thuở
Như [Am] nước cuốn hoa [D] trôi
Anh [Am] ơi đời là [Em] mộng
Cho [D7] ta tình chia [G] phôi.
2. Hương đã [G] phai theo làn gió
Mây đã [G7] mang bao niềm [C] riêng
Cuộc [Am] tình ta tan [D] vỡ
Trên dòng [D7] sông hững [G] hờ.
Gió [G7] thương hương nhạt [C] phai
Tình thương [Am] ai mà [Em] mãi chưa nguôi [Bm] sầu
[Am] Sầu cho đời tàn [Em] úa
Tình cho [D7] ta ngàn thú đau [G] thương.