Rồi từ [C] đó đôi mình dang [Em] dở
Anh quay [Dm] lưng anh [G7] bỏ phố ra [C] đi
Em vui [F] chơi bên ngày vội [Dm] vã
Chiều rộn ràng và phố vẫn xôn [G7] xao.
Rồi từ [C] đó ta đời ly [Em] biệt
Anh xa [Dm] xăm theo ngày [G7] tháng riêng [C] anh
Em chơi [F] vơi bên đời lặng [Dm] lẽ
Nhớ thương về ngày ấy thủa đôi [G] mươi
Những vô [G7] tình lầm lỡ của đôi [C] ta.
Nên có [F] lúc em thường tự [Dm] trách
Sao đôi [D7] mình ngày ấy quá ngây [G] ngô
Em vô [Am] tư anh thì rất [Em] vụng
Những giận [G7] hờn nông nổi chẳng vì [C] đâu.
Rồi ngày [F] ấy xa vào quên [Dm] lãng
Như cơn [Em] mưa về giữa phố thênh [G] thang
Trên tay [Am] em bây chừ héo [Em] muộn
Chút hương [G7] tình còn giữ lại cho [C] anh.
Và từ [C] đó xa rời muôn [Em] dặm
Từng mùa [Dm] qua ta [G7] buồn hắt hiu [C] ta
Nghe lênh [F] đênh phố chiều hiu [Em] quạnh
Biết bao [G7] giờ ta còn gặp lại [C] nhau.