[Am] Trở [C] về bên khúc sông [Am] quê
[C] ngồi hong nỗi [Am] nhớ lời thề năm [E] xưa.
Bến [E7] chiều níu chuyến đò [Em] đưa
chở giùm anh [C] một lời [Am] chưa tỏ [Dm].
Em sang bên [D] ấy một [Am] mình
bến sông vắng cả chuyện [C] tình cỏ [Am] may.
Rượu [E7] chưa kịp uống đã [C] say
[Am] chông chênh nỗi nhớ những [G] ngày không [Am] em.
Khúc sông [C] xưa lặng lẽ [Am] đêm.
Tiếng cuốc [Dm] kêu khúc [Am] ruột mềm đơn [C] côi.
Đò [Em] kia đã quá giang [Dm] rồi,
mái chèo lỡ [Am] nhịp còn ngồi đợi ai.
[F] Sao Hôm cách biệt sao [Am] Mai,
anh và [C] em cách [Am] ở hai phương trời.
Khúc sông [E] quê giúp chuyển lời
dù cho vật [E7] đổi sao [G] dời vẫn [Am] mong!