1. Ngày anh ra [Am] đi biển không còn là biển
Con sóng thật buồn thổn [G] thức trắng đêm [C] đêm
Ngày anh ra [Dm] đi đêm không còn là [E7] đêm
Nên [F] có vầng trăng úa đêm [E7] đêm thao thức hoài
Như em còn chờ ai trắng sao khuya.
2. Ngày anh ra [Am] đi bình yên đâu còn nữa
Phố vắng thênh [Dm] thang buồn [G] chất ngất riêng [C] em
Ngày anh ra [Dm] đi em không còn là [E7] em
Em [F] như người mất trí em [E7] quên cả lối về
Em quên mình vụn vỡ dưới mưa [Am] bay.
ĐK:
Vì em yêu anh, em yêu [C] anh
Như trẻ [Dm] thơ yêu nắng sớm ban [F] mai
Như cánh [C] chim yêu biết mấy bầu [E7] trời
Như suối nguồn tìm về biển khơi xa.
Ngày anh ra đi, anh ra [C] đi
Mưa bỗng [Dm] rơi trên phố cũ em [F] qua
Ôi tiếng [C] mưa hay nước mắt nhạt [E7] nhòa
Trôi từng dòng về đâu chốn anh [Am] qua.
3. Đời không như [Am] mơ mà tim đau vụn vỡ
Khi vắng người [Dm] rồi đời [G] bỗng thấy bơ [C] vơ
Còn chi cho [Dm] nhau câu ca buồn ngày [E7] ấy
Xin [F] gởi vào mây gió anh [E7] đi mùa nắng rồi
Em ở lại mưa trắng xóa pha [Am] lê.
* Xin [F] gởi vào mây gió anh [E7] đi xa mất rồi
Em ở lại lệ rơi mãi trong [Am] tim.