1. Một câu [G] ấy nói lên là đắm [Bm] say [E7]
Là mây [Am] tan, là [D] khung trời ươm [G] nắng
Là hoa [Dm] tươi là [G] lá thắm khoe [C] màu [Am]
Là nụ [Bm] cười đượm [A7] hồng môi em [D7] tươi.
2. Một câu [G] ấy nói lên là ngất [Bm] ngây [E7]
Là đem [Am] mưa vào [D] tâm hồn khô [G] héo
Là Ngưu [Dm] Lang gặp [G] Chức Nữ bên [C] cầu [Am]
Và cuộc [Bm] đời từ [D7] nay thôi hết [G] sầu.
ĐK:
[C] Cuộc đời lại tươi như ngày [Am] nào
Vì [D] quên đi đắng cay sầu [G] đau
Nước [Am] mắt cũng thôi [Bm] tràn
Buồn [Em] phiền dìu nhau [Am] đi
Đò [D] tình về bến [G] cũ
Đắm [Bm] chìm niềm vui [D] không bao giờ [G] hết.
[Em] Khi xa [G] nhau ta [C] mộng được sống [G] gần
[Am] Và khi [D] yêu ta [G] thèm được yêu mãi
Thế nên sau [C] cùng, [D] thế nên sau [G] cùng
[A7] Đời chỉ toàn là mơ ước [D7] thôi.
3. Và rồi câu [G] ấy sẽ đem lại ước [Bm] mơ [E7]
Cuộc đời em [Am] ơi, là [D] vui buồn se [G] kết
Là yêu [Dm] thương, là [G] chán ghét xoay [C] tròn [Am]
Và loài [Bm] người ngàn [D7] năm cũng thế [G] thôi.