Intro:
[Am][Em]-[Dm][G][Em]-[F][Em][Am]
[Dm][Em][Am]-[F][Em]-[Dm][Em][Am]
Bao nhiêu khó [Am] khăn cũng vượt qua tại [F] sao hôm nay
[G] Vì một người con gái khiến cho ta u hoài
[Em] Tận cùng của nỗi nhớ là chẳng quan [Am] tâm nhìn lại
[F] Em có biết không cuộc đời [G] bao nhiêu gió giông
[Em] Nơi đây vẫn trông vẫn ngóng hình [Am] bóng ở phố đông [Dm][Em][Am]
Một người con [Am] gái đã làm anh yêu đến suốt [G] đời
Như gió ngang [Em] trời anh bèo trôi nên chẳng thể [Am] tới
Thương phận hồng [F] nhan bên người ta cay đắng phũ [G] phàng
Em đổi thay [Em] lòng để lại anh bao nỗi [Am] nhớ mong
Dưới ánh trăng [Am] tà, duyên mình trao đến đây [G] thôi và
Lỡ ta gặp [Em] nhau cũng chỉ là người dưng [Am] nước lã
Tháng năm dần [F] trôi, bông hoa kia cũng đã [G] úa tàn
Từng là tất [Em] cả, bây giờ thua hai chữ người [Am] dưng
[Am][Em]-[Dm][G][Em]-[F][Em]-[Dm][Em][Am]
Chiếc khăn [Am] nhỏ trao tay đắm say bao mặn mà cò [G] đã đủ cánh cò bay về nơi xa
Giữa lý trí và danh vọng tứ bề trải rộng mênh mông
Người em [Am] thương liệu có một lòng còn nơi đây một căn phòng trống
Nhớ mãi hình bóng năm xưa cùng ngàn câu hứa chứa ban bao điều
Thuở thơ [F] ngây còn tin nhiều thứ một căn nhà nhỏ chẳng ước mơ nhiều
Chỉ là [G] mơ cuộc tình mình còn nhiều cắc cớ
Do lòng [Am] người bây giờ đổi thay làm duyên tụi mình trắc trở
Mà hóa kiếp tơ tình để rồi nhận lại mình đau
Vun đắp thật [F] nhiều sao bao năm tháng rồi cũng để lại người sau
Chăm lo mẹ [G] già nên em đành gửi tấm thân em vào chữ thảo
Theo thời [Am] gian cũng phai tàn thương tấm thân gầy hư hao
Chăm cho một đóa hoa tươi chứ ai bón đóa hoa tàn
Khoảnh khắc [F] đẹp luôn ngắn ngủi rồi cũng hư tàn theo thời gian
Do hoàn [G] cảnh mà trách đôi ta đến với nhau quá vội vàng
Hai phương [Am] trời giờ đang chia cách đôi ta duyên kiếp lỡ làng
Bao nhiêu khó [Am] khăn cũng vượt qua tại [F] sao hôm nay
[G] Vì một người con gái khiến cho ta u hoài
[Em] Tận cùng của nỗi nhớ là chẳng quan [Am] tâm nhìn lại
[F] Em có biết không cuộc đời [G] bao nhiêu gió giông
[Em] Nơi đây vẫn trông vẫn ngóng hình [Am] bóng ở phố đông
Một người con [Am] gái đã làm anh yêu đến suốt [G] đời
Như gió ngang [Em] trời anh bèo trôi nên chẳng thể [Am] tới
Thương phận hồng [F] nhan bên người ta cay đắng phũ [G] phàng
Em đổi thay [Em] lòng để lại anh bao nỗi [Am] nhớ mong
Dưới ánh trăng [Am] tà, duyên mình trao đến đây [G] thôi và
Lỡ ta gặp [Em] nhau cũng chỉ là người dưng [Am] nước lã
Tháng năm dần [F] trôi, bông hoa kia cũng đã [G] úa tàn
Từng là tất [Em] cả, bây giờ thua hai chữ người [Am] dưng