1. Ngày trời lộng [G] gió có [C] em dáng xuân [G] tình
Ngày trời lộng [D] gió áo bay quyến thân [D7] hình
Đường về qua [C] đó có [D7] anh đi bên [C] mình
Đường về qua [D7] đó gió lùa đùa hương [G] trinh.
ĐK:
[G7] Mây bay [C] về từ bờ xa theo gió [G] khơi
Đến ngang trời vội vàng tan đi khắp [D7] nơi
Cánh chim [G] bay tìm đàn dạt trong nắng [Em] mai
Khóm lá xanh màu [D7] tươi, gió lung lay tơi [G] bời.
[G7] Theo nhau [C] về gặp ngày trời như bữa [G] nay
Gió không nương nhẹ dùm người mềm cánh [D7] tay
Gió không [G] nương nhẹ dùm một làn tóc [Em] mây
Rối quanh đôi bờ [D7] vai vội vàng một bàn [D7] tay.
2. Ngày trời lặng [G] gió có [C] em dáng thon [G] mềm
Cùng về đầu [D] ngõ gió theo đến bên [D7] thềm
Đường ngoài ngập [C] lối tiếng [D7] xe qua vang [C] rền
Một làn tóc [D7] rối khi về được bình [G] yên.
* Một tà áo [D7] trắng không còn ngại gió [G] quyến!