Từ đây thôi hết [Dm] rồi, tinh ta giờ hai [F] lối, [C] em hãy về [F] đi [Dm]
Đừng thương tiếc [Bb] nhiều, tình đã chia [A7] phôi
Hoa [Dm] nào là đóa hoa [Gm] yêu
Tình [A] nào là tình hay dang [A7] dở.
2. Tình như cơn gió [Dm] chiều, vội theo làn mây [F] trắng, [C] phủ tím hoàng [F] hôn [Dm]
Tình ta lỡ [Bb] làng bởi những u [A7] mê
Trăng [Dm] nào tròn mãi không [C] vơi
Thiệp [A7] hồng ngậm ngùi tiễn đưa [Dm] người.
ĐK:
Em ơi, em [Dm] ơi, xe hoa ngày pháo [Bb] cưới
Đưa em về bên [C] ấy, trời chiều đổ [F] mưa
Hôm em vu [Gm] quy buồn trông dòng nước [Dm] mắt, trách chi em [Bb] ơi. [A7]
Thôi em đi [Dm] đi, về xây cùng duyên [Bb] mới
Người ta chờ em [C] đó, bận lòng chi hỡi [F] em
Em tôi cô [Gm] dâu, người trao vòng nhẫn [Dm] cưới, [A7] cành hoa trắng ai [Dm] cài.
3. Tình theo xác pháo [Dm] hồng, chiều mưa mù giăng [F] lối, [C] mây nước buồn [F] trôi [Dm]
Còn đâu những [Bb] chiều, người đón ai [A7] đưa
Cung [Dm] đàn ngục tối yêu [C] thương
Pháo [A7] hồng lặng bước trong ngậm [Dm] ngùi.