1. Em đã mang [Am] thân cho một kiếp má [F] hồng
Trời không cho [Am] em may [E7] mắn nơi trần [Am] gian
Người không cho [G] em được ấm êm duyên [Dm] đầu
Đời không cho [G] em được [Dm] sống trong nhung [E] lụa
Như bao người con gái [E7] khác.
2. Em biết thân [Am] em mang phận gái nhà [F] nghèo
Làm sao em [Am] dám mơ [E7] ước đời trèo [Am] cao
Nhiều đêm em [G] mong một mái ấm gia [Dm] đình
Sợ người không [G] thương phận gái em quê [E7] nghèo
Nên mãi hững [Dm] hờ ôm tình [E7] người cho đời [Am] em.
ĐK:
Và em vẫn [Am] biết biết một [Dm] điều
Là con [E7] gái em nào dám ước mơ [Am] nhiều
Gồng [Dm] gánh thay cha mẹ [E7] già
Và em không [Am] muốn trái tim nhỏ [Dm] bé
Thêm một lần [E7] nữa khổ đau vì [Am] yêu.
3. Em bước cô [Am] đơn như nắng ngả cuối [F] chiều
Nhìn hàng cây [Am] khô theo [E7] lá đổ tả [Am] tơi
Đời em như [G] hoa sớm nở tối khuya [Dm] tàn
Tình em bơ [G] vơ hạnh phúc đâu dễ [E7] tìm
Thân gái giữa [Dm] đời em bật [E7] khóc cho đời [Am] em.