1. Em đến với tôi một chiều [G] thu,
hàng cây ôm [Em] bóng em yêu [C] kiều,
áo [Am] trắng theo mây bềnh [G] bồng,
bối [Bm] rối nghe thơ tình [C] nồng,
tình [D7] thu vương mắt em [G] xanh.
2. Tôi nói yêu em một chiều[G] thu,
tình yêu ôm [Em] ấp tự ban [C] đầu,
tiếng [Am] hát thay câu tỏ [D7] tình,
chắp [Bm] lá thêu hoa gởi [Am] tình,
một [D7] tình yêu đến ngàn [G] sau.
ĐK:
Ta đã yêu nhau trọn mùa thu [G] ấy,
ta đã trao [Am] nhau niềm say [D7] đắm.
Trời thu vàng lá [Em] bay, tình [Am] ta chắp cánh [Bm] bay,
tôi yêu [D7] em cùng em nhìn lá thu [G] rơi.
Ngây ngất bên nhau trọn mùa thu [G] ấy,
ta nói yêu [Am] nhau lời yêu [D7] mãi.
Lời xưa cùng lá [Em] rơi, tình [Am] yêu như thoáng [Bm] mây,
tôi nơi đây, em ra [Am] đi, mùa thu [D7] ấy tàn [G] phai.
3. Ta đã mất nhau một mùa [G] thu,
hàng cây héo [Em] hắt co ro [C] buồn,
lá [Am] úa buông rơi lìa [G] cành,
gió [Em] cuốn ai đi phương [Am] nào,
tình [D7] tôi theo gió tìm [G] em.