Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
[Am] Nhớ mùa thu năm ấy lá vàng xao xác [E7] rơi
Anh tiễn em ra nơi bến [Am] đò chiều đang [Dm] đợi
[Am] Để lòng buồn vời [G] vợi [E7] bờ bến này trông theo
Con thuyền dần xa [F] khuất đưa [E7] em về xứ [Am] người.
[Am] Nắng bờ kia vàng [Dm] tươi cho [G] hai hình một [C] bóng
Nắng [Am] bờ này tắt [Dm] vội một hình bóng ngã [G] dài
[E7] Chuyện tình của đôi ta sang ngang từ độ [F] ấy
[E7] Em làm dâu xứ [Dm] lạ [E7] anh một đời vấn [Am] vương.
[Am] Thu đi rồi thu đến bến [E7] sông buồn đợi [Dm] chờ
Bóng hình người em [F] gái có về thăm chốn [Dm] xưa
[E7] Nơi chúng mình yêu [Am] nhau.