1. Anh đi [C] rồi, một mình em đứng bơ [Dm] vơ
Cây thông [G] gầy rũ buồn trăng gió xác [C] xơ
Con chim [F] nào gọi bầy cất tiếng thiết [Em] tha
Chim ơi muộn [Dm] màng tình đã bay [G] xa.
Anh đi [C] rồi, một mình em với cô [Dm] đơn
Công viên [G] buồn, lạnh lùng tiếng dế nỉ [C] non
Dế có [F] còn lặng nghe khúc hát yêu [Em] thương
Những buổi chiều [Dm] về, nồng [G] ấm uyên [C] ương.
ĐK:
Còn gì [C] đâu tình như sương khói tan [Em] rồi
Lời hẹn [Dm] hò, chỉ như cơn gió thoáng [G] thôi
Một mình [C] em và nước mắt khóc chia [Dm] phôi
Yêu thương như con [G] tàu lìa khỏi ga cuộc [C] đời.
2. Anh đi [C] rồi, đường dài anh bước đơn [Dm] côi
Chiếc lá [G] vàng muộn màng rơi lướt trên [C] môi
Nhớ hôm [F] nào nụ hôn ngây ngất ta [Em] trao
Cho nhau tình [Dm] nồng, ngỡ đến mai [G] sau.
Anh đi [C] rồi, tình ta có lúc chia [Dm] phôi
Như cơn mưa [G] rào, như nắng qua [C] thôi
Phút cuối [F] cùng, gởi người yêu dấu xa [Em] xôi
Xin anh mang [Dm] theo hạnh [G] phúc em một [C] đời.