1. Bài [Dm] hát viết không xong nhiều [Gm] đêm thức muộn
Tỉnh [C] giấc, nỗi đau nguyên [A7] vẹn trên phím [Dm] đàn
Lời [Bb] hát buồn như mắt em [Gm] hôm tiễn biệt
Giờ như vết [A] roi, vút mãi trên lưng [A7] tôi.
Quạnh [Dm] vắng giữa đêm miên trường [Gm] thao thức buồn
Còn [C] thấy dáng em xa [A7] dần nơi cuối [Dm] đường
Lặng [Bb] lẽ nỗi đau len dần trong [Gm] phím đàn
Đàn đau với [A7] tôi giữa đêm khôn [Dm] cùng
ĐK:
Giai điệu nào [Gm] đây, đàn tôi rung [C] mãi tiếng u [F] hoài [D7]
Khi mình lạc [Gm] nhau, đàn cũng [A7] lỡ nhịp không cất nên [Dm] lời
Trong tận cùng cơn [Gm] đau, nhận ra [C] ta đã mất em [F] rồi [D7]
Nước mắt hôm [Gm] nao vẫn loang [A7] trên cung đàn đớn [Dm] đau.
2. Mình [Dm] đã lỡ duyên nên cung [Gm] đàn lỡ nhịp
Tình [C] héo khô [A7] nên ca từ cũng [Dm] cạn
Từng [Bb] phím đàn tuôn máu nỗi đau [Gm] tiễn biệt
Còn đây với [A] tôi đàn vẫn nhớ thương nhớ [A7] ai.
Gọi [Dm] mãi những thang âm buồn [Gm] tê tái lòng
Một [C] cõi hoang vu âm [A7] thầm quay bước [Dm] về
Chùng [Bb] xuống lời cay đắng khi em [Gm] giã từ
Bài ca dở [A7] dang viết mãi không [Dm] trọn.
ĐK:
Giai điệu nào [Gm] đây, đàn tôi rung [C] mãi tiếng u [F] hoài [D7]
Khi mình lạc [Gm] nhau, đàn cũng [A7] lỡ nhịp không cất nên [Dm] lời
Trong tận cùng cơn [Gm] đau, nhận ra [C] ta đã mất em [F] rồi [D7]
Nước mắt hôm [Gm] nao vẫn loang [A7] trên cung đàn đớn [Dm] đau.