1. Con dốc cao cao phía dưới rừng [Gm] thông [C]
Quán vắng chênh vênh nằm trên con [F] dốc [Dm]
Con đường quanh [Bb] co vòng vo trong phố
Con [C] đường lộng gió cao [F] nguyên
Đưa [Gm] ta về nơi quán [F] vắng.
2. Quán vắng đêm xưa ta đã cùng [Gm] ai [C]
Quán vắng đêm nay mình ta im [F] lắng [Dm]
Ánh đèn trong [Bb] sương vàng như hiu hắt
Đưa [C] hồn vào cõi mông [F] lung
Đưa [C7] người vào chốn xa [F] xăm.
ĐK:
Lòng bâng [F] khuâng nhớ [F7] xưa chốn đây kề [Bb] vai [Gm]
Ngồi bên [Bb] nhau ngắm [C] con phố khuya lên [F] đèn [Am]
Cầm tay [C] nhau tâm [Am] hồn nghe bao xuyến [Dm] xao
Bây [Bb] giờ ai đang ở [C] đâu hỡi [C7] người ta vẫn không [F] quên.
3. Con dốc cao cao có quán cà [Gm] phê [C]
Xa cách bao lâu lòng ta vẫn [F] nhớ [Dm]
Cho dù nơi [Bb] đây người xưa đâu thấy
Vẫn [C] còn đôi chút dư [F] hương
Đà Lạt [C7] ơi quán vắng đêm [F] nay.