1. Anh đã [F] biết có ngày hôm nay em sẽ [Em7] nói lời chia tay
Nhưng anh cứ [Dm7] hoài quan tâm, bên [G7] em lắng lo từng [C] ngày
Họ trách anh [F] khờ anh bỏ ngoài tai vì anh xem [Em7] em là cả tương lai
Đến khi vỡ [Dm7] vụn, anh chỉ [Em7] biết nén đau thắt [Am] lại.
2. Giá như em [F] ngoảnh lại nhìn một lần người vẫn [Em7] luôn chở che em âm thầm
Chăm sóc ân [Dm7] cần, dõi [G7] theo em được êm [C] ấm
Với anh ta [F] em là cả bầu trời sáng soi dịu [Em7] êm tia nắng rạng [Am] ngời
Dẫu em thay [Dm7] lòng, anh vẫn một lòng em biết [E7] không?
ĐK:
Ngày em đã [F] muốn ta phải dừng lại em nói rằng [Em7] em vẫn còn tương [Am] lai
Còn anh lúc [Dm7] này, một [G7] kẻ tay trắng bàn [C] tay
Sao không nghĩ [F] đến những phút ban đầu ai đã cùng [Em7] em những lúc cơ [Am] cầu
Giờ em sang [Dm7] giàu, nỡ [Em7] buông lời cay đắng thật [Am] đau.
Nếu như em [F] đã dứt khoát dừng lại đành phải buông [Em7] tay chẳng níu em lại
Chúc phúc cho [Dm7] em một [G7] mai hạnh phúc cùng [C] ai.
Lúc có thì em chẳng [F] biết trân trọng mất đi mới [Em7] tiếc đau đớn vô [Am] vọng
Đành lòng sao [Dm7] em? Nỡ quên [Em7] đi người từng thương [Am] em.