1. Thắm thoát mà nay đã tròn trăm [Em] ngày
Từ khi em tôi giã biệt trần [Am] gian
Để thương nhớ mãi trong [Em] tôi
Để bao luyến tiếc cho [Am] đời
Gió mưa phũ che đời [B7] hoa.
Thắp nén trầm hương đứng cạnh bên [Em] người
Nhìn em qua làn khói mờ nhang [Am] thơm
Lệ sao cứ mãi tuôn [Em] trào
Dù không muốn khóc đâu [Am] em
Khóc [B7] nhiều chỉ sợ em [Em] buồn.
ĐK:
Không gian chỉ hai [D] ta, tôi ngồi trút hết tâm [G] tư
Cùng [Am] em ôn kỷ niệm ngày [F] qua
Thuở nao hai chúng [D] mình, cùng hát ca vui [G] đùa
Sân khấu là nơi bến yêu [Em] đương
Mà giờ [Am] đây tôi- em đành cách [D] biệt
Âm dương đôi [G] đường vì lòng [B7] người giết chết mộng [Em] mơ.
2. Thôi nhé từ đây lỡ nhịp cung [Em] đàn
Vài dòng tâm tư viết vội tặng [Am] em
Về bên thế giới xa [Em] xăm
Tìm quên thế thái nhân [Am] tình
Đắng cay xót xa đời [B7] em.
Tôi sẽ vì em viết trọn bài tình [Em] ca
Dù bài tình ca hát một mình [Am] thôi
Ngày mai trên bước phong [Em] sương
Tình em tôi mãi không [Am] quên.
Người [B7] ơi! Giữ trọn niềm [Em] tin.