1. Chuyện xưa năm [Dm] nào, vọng về trong nỗi nhớ
Bao kỷ niệm [Gm] thơ, ngỡ [A7] xa cách lâu [Dm] rồi
Nàng yêu loài [F] hoa, mang tên là trinh [F] nữ
Cánh hoa tím [Gm] buồn, khi nàng tuổi mộng [A7] mơ.
2. Ngày năm qua [Dm] dần, cuộc đời bao sương gió
Hoa tím ngày [Gm] xưa giờ [A7] phai nét hoen [Dm] màu
Đời em như [F] hoa, ai thương phận trinh [Bb] nữ?
Có người yêu [Gm] em, ước [A7] hẹn đến muôn [Dm] đời.
Nhân [Bb] gian gieo bao biệt [Gm] ly
Nên [C] em biết cười là [F] chi
Ai [Gm] xui đem em cảnh từ ly
Để em khóc người [A7] đi, để em lệ tràn [Dm] mi.
3. Rồi hôm nay [Dm] buồn, đọc lại trang thư cũ
Ai viết ngày [Gm] xưa, hẹn [A7] em đến bạc [Dm] đầu?
Người gieo niềm [F] đau, nhưng em tình nương [Bb] náu
Gió mưa dãi [Gm] dầu, vẫn [A7] vẹn giấc mơ [Dm] đầu.
(Người gieo niềm [F] đau, nhưng em tình nương [Bb] náu
Gió mưa dãi [Gm] dầu, vẫn [A7] nguyện hẹn mai [Dm] sau.)