1. Nụ [Am] cười chợt tắt, lệ [G] tràn khoé mắt
Còn [F] gì ngoài nỗi đau, ngày [Em] mình lìa bỏ nhau
Nồng [Am] nàn tình đến, rồi vội [G] vàng tình chết, phai [F] câu thề.
Người có [G] nghĩ ta đã quá sai khi đi chung bấy lâu
Người có [Em] nghĩ ta đã không nên yêu như thế
Lần [F] cuối với nhau xin trao môi [Dm] hôn vòng tay, để [E] nhớ.
ĐK:
Là mình từng yêu [F] nhau, đã có những [G] giấc mơ
Đã nghĩ suốt [Em] kiếp yêu thương bền [Am] lâu
Và mình đã [F] nghĩ dẫu có những [G] đắng cay cũng sẽ [Am] qua.
Điều gì đã [F] đến, khiến những giấc [G] mơ tan
Điều gì đã [Em] khiến ta phải cách [Am] xa
Giờ cố níu bàn [F] tay, cố giữ nụ [G] hôn để [Em] mãi quên [Am] nhau.
2. Tạm [Am] biệt em nhé, chắc bên [Em] người em sẽ vui
Chẳng [F] cần phải nghĩ ngợi, chỉ [Em] cần hạnh phúc thôi
Là [Am] điều anh muốn, bởi em [G] là tất cả [F] với anh.
Dù người [G] nghĩ ta đã quá sai khi đi chung bấy lâu
Dù người [Em] nghĩ ta đã không nên yêu như thế
Thì lần [F] cuối với nhau xin trao [Dm] môi hôn vòng tay, để [E] nhớ.