Em bước [F] đến bên anh thật chậm
Mang đi [Em7] hết những ngày yên ắng
Viết [Dm7] tiếp câu chuyện đời [G] anh sang một [C] trang mới
Em đã [F] nói không sao đâu, đừng hoài nghi
Nhưng làm [Em7] sao anh có thể tin [Am] em nữa đây
Ngày [Dm7] mà em đi trong [F] anh ngập tràn bão [G] tố.
Em đến bên [F] anh trong ngày buồn nhất [G] thế gian
Xoá tan [Em7] đi bao muộn phiền đang [Am] ngổn ngang
Lắng [Dm7] lo mà em dành cho, đã [G] khiến anh tưởng rằng
Rằng [C] anh là một người may mắn.
Đến cuối [F] cùng em cũng rời bước [G] thế thôi
Nói chi [Em7] câu yêu mà mặn đắng [Am] trên môi
Lời [Dm7] hứa cũng chỉ là [F] lời hứa
Chẳng [G] thể nào làm mờ nỗi cô đơn.
Em đến bên [F] anh trong ngày vui nhất [G] thế gian
Sắp xếp [Em7] lại quá khứ lẫn [Am] tương lai
Xoá [Dm7] tan cả khoảng trời u tối mà [E7] trái tim anh rơi
Đã [Am] rơi vào một nơi không lối.
Phải chăng [F] anh đã nợ em lời [G] xin lỗi
Kết thúc trong [Em7] mơ thì ai [Am] cũng đau
Dừng [Dm7] lại đi thôi, dừng [G] lại để yêu người [C] mới.