Vậy là mình [Am] đã xa nhau rồi
Thôi không [G] còn những ngày bước chung [C] đôi
Xin đừng [F] nói giá như mình đừng đến bên nhau
Mà hãy [E7] nói giá như mình luôn sống vì nhau.
Dắt nhau [Am] đi qua bão dông cuộc đời
Thì bây [Dm] giờ mình đâu phải chơi vơi
Chắc bây [E7] giờ hạnh phúc lắm em ơi.
Bởi vì mình [Am] sống cho riêng mình
Anh âm [G] thầm em thì cứ lặng [C] thinh
Những ngày [F] tháng cứ chôn vùi bởi những cô [G] đơn
Ta bỏ quên [E7] nhau với bao dỗi [Am] hờn.
Rồi cuộc [Dm] tình chìm vào những cơn [Am] say
Dòng đời [F] này miệt mài những loay [E7] hoay
Siết đôi tay còn gì đâu giữ lấy.
Một thoáng rong [Dm] chơi anh cất bước đi [Am] vội
Một phút đam [G] mê anh đánh mất em [C] rồi
Anh lao [Dm] vào nẻo đường bao lừa [F] dối
Lúc quay [Am] đầu tình [A7] lỡ xót xa [Dm] thôi.
Một chút cô [Bb] đơn em đánh mất chính [F] mình
Một bước sa [E7] chân em quên những ân [Am] tình
Em lao [Dm] vào nẻo đường bao nghiệt [F] ngã
Để bây [Am] giờ tiếc [Dm] hoài cuộc tình [Am] xa.
Dòng đời này [Am] vốn không như [C] mình
Luôn mong [Dm] chờ những điều có trong [Am] mơ
Thôi thì [F] hãy xem như [A7] là lần cuối đêm [Dm] nay
Vì đâu [E7] biết ta có đi chung [Am] bước khi bạc đầu
Thôi hững [Dm] hờ vì đời có bao [G] lâu
Khi ngoảnh lại thì tình đã chôn [E7] sâu
Mãi xa [Dm] nhau như [E7] nước chảy bên [Am] cầu.