1. Khi em [C] lớn
[D] Vui biết bao vì được đi muôn [Em] nơi
Không phải đi về [D] nhà trước [C] mười giờ tối
[D] Hmm… em lớn rồi [Em] mà.
Khi em [C] lớn
[D] Trước mắt em là bầu trời trong [Em] xanh
Em cứ vô tư [D] chạy đi thật [C] nhanh
Nào có biết [D] rằng
Ngày em [Em] lớn.
ĐK1:
Em sẽ [C] ngã đau hơn bây [D] giờ
Đời đâu giống đôi vần [Bm] thơ
Em nhận ra thế gian [Em] ai cũng [D] làm ngơ
[C] Khóc với ai bây [D] giờ
Vì sẽ [Em] chẳng có ai lắng nghe
Điều không có ai muốn [D] nghe em lặng [C] thinh
Hu hu hu [D] hu hu hu [Em] hu
Hu hu hu [D] hu hu hu [C] hu
Hu hu hu [D] hu hu hu [Em] hu
2. Khi em [C] lớn
[D] Sẽ có lúc em nhận ra em [Em] yêu
Xây biết bao hy [D] vọng đến [C] người em ước sau [D] này
Sẽ về một [Em] nhà
Khi em [C] lớn
[D] Sẽ có hơn đôi lần mà em [Em] trao
Sẽ có hơn đôi [D] lần mà em [C] tin
Nào có biết [D] rằng
Ngày em [Em] lớn.
ĐK2:
Em lại [C] lỡ tin sai một [D] người
Lời gian dối trên vành [Em] môi
Em nhận ra trái tim em
Vỡ [D] làm đôi.
[C] Khóc với ai bây [D] giờ
Vì sẽ [Em] chẳng có ai lắng nghe
Điều không có ai muốn [D] nghe em lặng [C] thinh
Hu hu hu [D] hu hu hu [Em] hu
Hu hu hu [D] hu hu hu [C] hu
Hu hu hu [D] hu hu hu [Em] hu
* Khi em [C] lớn đường về nhà sao quá [D] xa
Cha mẹ [Em] đây nhưng sao thật khó để nói ra
Con [D] thất bại [C] rồi
[D] Chỉ muốn bé lại [Em] thôi
ĐK3:
Em sẽ [C] ngã thêm đôi ba [D] lần
Sẽ xây xước đôi bàn [Em] chân
Nhưng rồi em sẽ quen [D] thôi chớ ngại ngần
[C] Dẫu em có một [D] mình
Chỉ cần [Em] em vẫn luôn lắng nghe
Điều [D] không có ai lắng nghe [C]
Hu hu hu [D] hu hu hu [Em] hu [Em] [D] [C]
Hu hu hu [D] hu hu hu [Em] hu [Em] [D] [C]
Hu hu hu [D] hu hu hu [Em] hu [Em] [D] [C]