1. Thức trọn đêm [Am] trường ngoài trời mưa [G] mãi như [E7] vùi lấp cuộc [Am] đời
Cố nhủ lòng [Dm] quên càng ray rứt [E7] thêm hoài niệm anh với [Am] em
Đường tình đơn [C] phương đi [G] hoài vào ngõ [E7] tối
Người tình tôi [Am] thương đã [A7] về bến vui [Dm] rồi
[G] Người ta sánh [C] đôi, tình [F] đẹp như biển [G] khơi
Tôi như cánh rong buồn [E7] trôi.
2. Nếu từ ban [Am] đầu người đừng mang [G] đến bao [E7] lời nói ân [Am] cần
Có đâu giờ [Dm] đây lòng tôi mất [E7] đi niềm tin nơi thế [Am] nhân
Tình đẹp như [C] mơ trong [G] ngày đầu bỡ [E7] ngỡ
Rồi tình bơ [Am] vơ khi [A7] người đã hững [Dm] hờ
Tình yêu hóa [Am] ra là niềm vui thoáng [E7] qua
Khi tôi trót trao người [Am] ta.
ĐK:
[G] Rồi từng ngày tháng êm [C] trôi
[G] Đời tựa dòng nước buông [E7] xuôi
Thuyền không bến [Am] bờ ngày vui đón [Dm] chờ giờ [G] đây đã xa mịt [C] mờ
[E7] Vội yêu chẳng chút băn [F] khoăn rồi [E7] nay lặng lẽ ăn [Am] năn.
3. Có người yêu [Am] nào ngày đầu mới [G] đến không [E7] thề hứa ngọt [Am] ngào
Có ai vừa [Dm] yêu mà không dễ [E7] tin trọn tình đem hiến [Am] trao
Tình là dây [C] oan hay [G] lòng người khó [E7] đoán?
Phận mình đa [Am] đoan hay [A7] người thiếu chân [Dm] thành?
[G] Lời yêu khóe [C] môi vừa kịp [F] khô ráo [G] thôi
Người ta [E7] đã phụ tình [Am] tôi.