1. [G] Xa là xa nhau thôi
[D] Quên là quên nhanh thôi
[Em] Có nhiều thứ đã lâu nhưng chẳng thể [Bm] vơi
[C] Chơi vơi nơi bão [D] tố sóng gió cuộc [Bm] đời
Thật là [Em] vui khi có người [C] đợi
[Am] Dẫu những ngày tháng đó chẳng [D] được bao lâu.
[C] Những ký ức đó chẳng [D] hề nguôi ngoai
Ừ đúng ai [Bm] cũng đã từng yêu [Em] chẳng nghĩ ngại
Đã từng [C] giấu một thời thật [Am] lòng và nhiều say [D] mê.
ĐK:
[G] Anh sẽ mãi chờ đợi, một bầu trời [D] mới không có đớn đau
[Em] Đứng ở giữa khung trời mà dù có [Bm] khóc cũng chẳng muốn lau
Vì ai đã [C] nói sẽ vẫn ở [D] lại mà dù [Bm] cho dù cho ngày [Em] tháng phôi phai
Tại vì [Am] sao chuyện buồn cuộc đời cứ đến bên [D] tôi.
[G] Anh sẽ mãi chờ đợi một nụ cười [D] tươi vươn trên bờ môi của người
[Em] Ký ức đó có làm, đỏ bờ mi [Bm] ai cho anh xin lỗi
Lặng nhìn [C] những tiếc nuối khuất [D] xa mờ theo tháng [Bm] năm niềm tin có [Em] còn
Cuộc đời [Am] lắm phong trần chẳng ai [C] muốn âm thầm đớn [D] đau
Chơi vơi giữa đất [G] trời.
2. [G] Một niềm tin vỡ nát
[D] Hai bờ mi dâng tràn
Tự dặn [Em] mai đây mưa sẽ hết sau đêm mơ [Bm] màng
[C] Sao vẫn mãi đứng [D] đó
Chơi vơi giữa [Bm] trời chẳng biết ai [Em] thương ai đợi
Ai còn [C] giấu một thời thật [Am] lòng và nhiều say [D] mê.
ĐK:
[G] Anh sẽ mãi chờ đợi, một bầu trời [D] mới không có đớn đau
[Em] Đứng ở giữa khung trời mà dù có [Bm] khóc cũng chẳng muốn lau
Vì ai đã [C] nói sẽ vẫn ở [D] lại mà dù [Bm] cho dù cho ngày [Em] tháng phôi phai
Tại vì [Am] sao chuyện buồn cuộc đời cứ đến bên [D] tôi.
[G] Anh sẽ mãi chờ đợi một nụ cười [D] tươi vươn trên bờ môi của người
[Em] Ký ức đó có làm, đỏ bờ mi [Bm] ai cho anh xin lỗi
Lặng nhìn [C] những tiếc nuối khuất [D] xa mờ theo tháng [Bm] năm niềm tin có [Em] còn
Cuộc đời [Am] lắm phong trần chẳng ai [C] muốn âm thầm đớn [D] đau
Chơi vơi giữa đất [G] trời.
* [G] Mãi mãi đến sau này chẳng còn ai [D] nhớ anh đã trải qua
[Em] Khoảnh khắc đứng đó nhìn một người hạnh {Bm] phúc mà chẳng phải ta
Vì sao [C] vẫn đứng đó đứng [D] mong chờ một phép [Bm] màu mà ta không [Em] có
Cuộc đời [Am] lắm phong trần chẳng ai [C] muốn âm thầm đớn [D] đau
Chơi vơi giữa đất [G] trời.