1. [G] Người xa mấy rừng xa mấy [D7] ngàn vực sâu
[G] Người xa mấy mùa không thấy [D7] nhau buồn rầu
Người xa cách người khi cất [Am] lời hẹn sai
[D7] Người chưa biết khóc [G] mộng bay.
[G] Người chưa biết tình đang hát [D7] gọi mùa đông
[G] Tình đang hát dài như chút [D7] hơi cầm lòng
Là ta nhớ tình ta giấu đi [Am] hàm oan
[D7] Tình yên ấm nhé [G] đừng tan.
ĐK: [C] Tình yên ấm rồi em [G] sẽ nghe
[D7] Tự nhiên khóc oà khi có nhau
[C] Lệ rơi sáng lòa không giấu [G] nữa tình đau
[D7] Tình đau miễn là em sẽ [G] về.
[C] Về ta nối lại tơ [G] tóc xưa
[D7] Để khi có tình ta đón đưa
[C] Và em sẽ gần ta chút [G] nữa tình ơi
[D7] Vì ta sẽ cần em suốt [G] đời.
2. [G] Gần nhau vẫn là xa cách [D7] ngàn lần đau
[G] Một manh áo nhàu ta cố [D7] lau giận hờn
Một câu hát buồn sao thấu [Am] được lòng sông
[D7] Mà ta vẫn hát [G] tàn hơi.
[G] Mà em vẫn chờ em vẫn [D7] chờ mùa đông
[G] Mà ta vẫn còn thao thức [D7] chong đèn ngồi
Vì em sẽ về trong ngỡ ngàng [Am] rồi đi
[D7] Mùa theo gót ấy, [G] mùa ơi.
* [C] Một đêm thức trọn ta bỗng thấy tình [G] vui
[D] Để khi sáng lại ta khóc [G] cười
[D] Tình đau miễn là em sẽ [G] về
[D] Vì ta sẽ cần em suốt [G] đời.