Em muốn [F] mang anh về theo mây
Em muốn [Dm] anh vẫn còn nơi đây
Em đã [Bb] đau nhiều rồi đã khóc nhiều rồi
Anh [C] ơi anh về với em.
Hoa vẫn [F] thơm lối về anh qua
Em biết [Dm] anh chưa từng đi xa
Mong kiếp [Bb] sau gặp lại thấy anh tồn tại
Cho [C] em gửi trọn chữ duyên em nợ [F] anh.
Mười [F] tám tin nhắn gửi đi nhưng không có ai trả lời
Chắc tại ngoài đường kẹt xe nên những niềm vui đã không kịp tới
[Dm] Đâu đó giữa bầu trời linh hồn anh chỉ còn một nửa
Nửa kia mang cho em mượn không biết bây giờ đã trả hay chưa
Anh biết [Bb] mà anh không phải người mà em kì vọng
Không địa vị, không tiền bạc tới một công việc ổn định cũng không
Không [C] cho em được gì nhiều nên chẳng dám đòi hỏi bao nhiêu
Một lòng một dạ yêu em và cố bù đắp những phần còn thiếu
Nhưng thời [F] gian chứng minh những thứ em cần còn hơn như vậy
Áp lực cuộc sống quá cao không phải lúc nào anh cũng ở đấy
Mâu [Dm] thuẫn bắt đầu nổ ra nụ hôn từng quen bỗng dưng thành lạ
Đồng tiền tạo ra khoảng cách và khoảng cách ấy càng ngày càng xa
Anh luôn [Bb] giận chính mình mỗi khi hai đứa cãi nhau
Bởi vì cả hai đều là kẻ thua khi mang cái tôi kia ra tranh đấu
Hơn [C] thua mà để làm gì rồi cuối cùng đường ai nấy đi
Những lúc cần thương nhau hơn thì ta lại không giữ được lí trí.
Em à, [F] anh biết em chỉ là cô gái vừa tròn đôi mươi
Thêm sự bao bọc của mẹ của cha nên em chưa thấu sự đời
Nhưng [C] nếu một lần em thử nhìn thật sâu vào đôi mắt anh
Cả thành phố nặng trĩu trên vai và anh vẫn phải một mình gồng gánh.
Em muốn [F] mang anh về theo mây
Em muốn [Dm] anh vẫn còn nơi đây
Em đã [Bb] đau nhiều rồi đã khóc nhiều rồi
Anh [C] ơi anh về với em.
Hoa vẫn [F] thơm lối về anh qua
Em biết [Dm] anh chưa từng đi xa
Mong kiếp [Bb] sau gặp lại thấy anh tồn tại
Cho [C] em gửi trọn chữ duyên.
Điều cần [F] đến thì cũng đã đến lần cuối cùng bọn mình cãi nhau
Em vừa khóc vừa nói chia tay anh chỉ lặng im rồi khẽ gật đầu
Anh [Dm] xin được chở em về 5 lần 7 lượt em vẫn không nghe
Hà Nội cướp đi người anh yêu thương vào một buổi chiều như thế
Một thời gian [Bb] sau thì anh hay tin hôm ấy em gặp tai nạn
Ngã Tư Sở, dòng xe tấp nập một mình em nằm giữa đống ngổn ngang
Trên [C] tay ghì chặt điện thoại màn hình tắt lịm khi nào không hay
Còn anh lang thang tìm câu trả lời vì sao em lại tắt máy
Và may [F] sao em cũng qua khỏi cơn nguy kịch
Chủ xe chạy trốn thật xa khi điều khiển xe dùng chất kích thích
Tay [Dm] chân em vẫn lành lặn những vết bầm rồi cũng sẽ tan
Nhưng đôi mắt của em từ nay về sau sẽ không tìm được ánh sáng
Anh thật sự bất [Bb] lực khi nhìn em chìm vào giấc ngủ sâu
Anh ước có thể thay em gánh những cơn đau mà em cố giấu
Cô [C] gái anh yêu ngày đầu giờ chẳng thể nở nụ cười trên môi
Lỗi lầm tất cả tại anh phải tìm cho ra được cách sám hối.
Anh trở về [F] nhà viết bức thư dài đầu thư gửi mẹ gửi cha
Xin lỗi vì thằng con trai chưa kịp báo hiếu được ngày nào cả
Còn [Dm] em chẳng biết viết gì bức thư để lại trước lúc anh đi
Vỏn vẹn 2 chữ “Yêu Em” cùng trái tim nhỏ đặt cạnh chữ kí
Và thế [Bb] là sao bao khó khăn cuối cùng em cũng tỉnh lại
Bên cạnh em có cha có mẹ cậu mợ họ hàng chẳng thiếu một ai
Sau [C] bao tháng ngày thật dài qua ô cửa khép hờ một cánh
Em lại được ngắm bầu trời chỉ khác là qua đôi mắt của anh.
Em muốn [F] mang anh về theo mây
Em muốn [Dm] anh vẫn còn nơi đây
Em đã [Bb] đau nhiều rồi đã khóc nhiều rồi
Anh [C] ơi anh về với em.
Hoa vẫn [F] thơm lối về anh qua
Em biết [Dm] anh chưa từng đi xa
Mong kiếp [Bb] sau gặp lại thấy anh tồn tại
Cho [C] em gửi trọn chữ duyên em nợ [F] anh.
Hà Nội, tròn 10 [Dm] năm ngày anh ra đi
Hôm nay em có tin [Bb] vui nên tranh thủ ghé thăm anh một tí
Em hạ [C] sinh con trai đầu lòng bé sinh non nhưng rất khỏe mạnh
Bé như có thêm đôi [F] cánh vì mang trong mình linh hồn của anh