Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
Tàu [Am] đi mờ dần trong sương
Để cô [Dm] đơn ga chiều vấn [E7] vương
Lệ buồn nhìn theo chân [C] anh
Dấu hoang {E7] vu dâng ngập tím [Am] hồn.
Tình [Am] nào tình không ly tan
Đưa tiễn [A7] nhau khi Đông vừa [Dm] sang
Nghe giá [G] băng ngập hồn [E7] hoang
Bước vu [Dm] vơ về còn [Am] mơ.
Anh đi [Dm] rồi! con phố tiêu điều
Anh đi [Am] rồi! để nhớ thương nhiều
Anh đi [E7] rồi! đã đi thật [Am] rồi.
Biết đâu [Dm] tìm ánh mắt vui buồn
Xa nhau [Am] rồi xa đến bao giờ?
Nơi phương [E7] này đâu có gì [Am] vui.
Tàu [Am] đi từng toa nuối tiếc
Còn [E7] gì để hối [Am] tiếc
Có thở [Dm] than lệ thêm ứa [F] tràn
Bước [E7] thân quen giờ đây ngỡ [Am] ngàng.