1. Chiều vàng nhẹ đưa, nắng qua thành [Em] phố vắng
Xuân về trên tóc, ai nay đã [B7] phai màu
Đường về mây trắng, nắng xuyên hàng [Am] lá biếc
[B7] Theo bóng ai bước qua, đường phố [Em] hao gầy.
Một mùa xuân đến, đến trên thành [Em] phố vắng
Hoa vàng tươi thắm, nở qua một [B7] đêm dài
Lòng người thao thức, mãi trong hình [Am] bóng cũ
[B7] Mơ dáng xuân bước qua, một đêm [Em] ngỡ ngàng.
ĐK:
Chiều lên tia [Am] nắng hồng, đưa tình ta tới [Em] phiêu bồng
Trên cánh môi [B7] tươi cười, một chiều xuân nắng [Em] tươi hồng
Nụ hôn xưa [Am] đã mơ, cho tình yêu mãi [Em] trông chờ
Trên cánh hoa [B7] xưa về, một mùa xuân đã [Em] phai mờ.
2. Rồi một chiều xuân nắng loan mờ [Em] dĩ vàng
Trên đường phố vắng bước chân lặng [B7] quay về
Tìm lại mùa xuân đã bao lần [Am] luyến ái
[B7] Trên cánh chim qua vẫn còn tiếng [Em] ngân dài.
Chiều nay ngồi đây lắng nghe từng [Em] chiếc lá
Thương về phố vắng mỗi khi độ [B7] xuân về
Giọt lệ nào em rơi, qua một [Am] đêm xuân
[B7] Trên cánh môi em, vẫn còn chút [Em] hương nồng.